Nam nhân cụp mắt nhìn tiểu cô nương, thấy nàng quay đầu đi, không buồn để ý đến mình, trong ánh mắt lộ ra vài phần bất đắc dĩ.
Hắn không vội vàng, chậm rãi ôm nàng đặt lên giường La Hán, để nàng ngồi trên đùi mình rồi mới mở miệng hỏi:
“Buổi sáng đi đâu vậy?”
Lúc này đã quá trưa, ánh nắng ngoài trời gay gắt. Dung Quân vừa trải qua một ngày mệt mỏi mới trở về phủ. Dù trong phòng đã đặt bồn nước đá để làm mát, nhưng hơi thở ấm nóng và nhiệt độ cơ thể của nam nhân vẫn xuyên qua lớp vải, truyền vào làn da nàng.
Cảm giác này còn nóng hơn cả đêm qua khi họ quấn lấy nhau.
Ngực hắn áp sát vào lưng nàng, vòng tay ôm trọn lấy thân thể nhỏ nhắn. Nhiệt khí xuyên qua lớp quần áo nhanh chóng lan tỏa, làm đỏ bừng cả gương mặt và tai nàng. Tư thế thân mật này khiến Vân Nhiêu không khỏi nhớ đến những chuyện hoang đường họ đã làm đêm qua, nàng bối rối, cố gắng dịch người xuống khỏi đùi hắn.
Dung Quân càng siết chặt vòng tay hơn, cúi đầu, đôi môi khẽ chạm vào vành tai đỏ ửng của nàng, bật cười trầm thấp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play