Thái Thanh Hà bị trùm kín mít dưới chăn, tâm trạng cô đang rối bời khó tả. Buồn bã, tổn thương, ngượng ngùng, ấm áp... tất cả cảm xúc trộn lẫn với nhau, dâng lên trong mắt cô, rồi hóa thành nước mắt chảy ra. Đây là lần đầu tiên cô gặp một người không biết nhìn sắc mặt của người khác như vậy, không đuổi đi được, nói cũng không nghe, cứ khăng khăng ở lại để chứng kiến cảnh cô sụp đổ. Cô quyết định buông xuôi, sau đó lập tức khóc thét lên mà chẳng còn màng đến việc giữ hình ảnh gì cả.
Trong lúc cô khóc, Thịnh Dung vẫn ôm chặt lấy cô, và vụng về vuốt ve sau đầu cô. Cậu ta ôm chặt tấm chăn vào ngực và nói: “Chuyện cô không muốn nói thì không cần phải nói, nhưng tuyệt đối đừng trốn tránh ngồi khóc một mình, nếu không thì sẽ đau lòng lâu lắm.”
Sau khi được lọc qua lớp bông của chăn, những lời này cũng dần trở nên mềm mại, giống như một cục bông nhẹ nhàng trôi vào tai Thái Thanh Hà. Trái tim cô như được nước ấm vỗ về, nên cô liền đưa tay ôm lại Thịnh Dung, nhưng vì còn giận nên cô đã dùng lực rất mạnh.
Thịnh Dung bỗng ngồi thẳng lưng lên và nói: "Cô định ép eo tôi thành khổ giấy A4 đấy à?"
Thái Thanh Hà nghe thấy thế thì bỗng nhiên đưa tay nhéo vào eo cậu ta, trong lòng cô còn đang tự hỏi không biết mình có thể bóp chết cậu ta hay không.
Thịnh Dung không nói thêm gì nữa, cậu ta nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu cô và nói: "Một nụ hôn có thể xua tan mọi buồn phiền." (Citrine x TYT)
Thái Thanh Hà vừa khóc vừa chửi thầm cậu ta trong lòng: Thật ngớ ngẩn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT