Hoa Mãn Lâu cười khẽ.
Lục Tiểu Phụng vuốt râu, không hài lòng nhìn Hoa Mãn Lâu nói: “Hoa Mãn Lâu, huynh cười cái gì?”
Hoa Mãn Lâu cười nói: “Ta đang cười, Lục Tiểu Phụng huynh nhất định đang bị Lâm cô nương trừng mắt khinh thường.”
Lục Tiểu Phụng không hề xấu hổ vì bị nói trúng, còn sửa đúng nói: “Không phải trừng, cô ấy cũng không nhìn ta khinh thường mà chỉ liếc ta một cái thôi!”
Hoa Mãn Lâu cười càng vui vẻ. Chẳng qua cười xong, hắn lại tò mò đoạn tiếp theo của câu chuyện.
Lâm Tú cũng thỏa mãn lòng hiếu kỳ của hắn, không để ý tới củ cải hoa tâm Lục Tiểu Phụng, nói tiếp: “Vị cô nương này gặp gỡ một vị đại phu, hai mươi chênh nhau bốn tuổi, y thuật cao siêu, hơn nữa còn chưa thành gia lập thất.”
Lục Tiểu Phụng lại chen vào: “Đại phu? Tài nữ thích đại phu? Vậy đại phu đó nhất định là tuấn tú bất phàm?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play