Bởi vì là lần đầu tiên tới Thẩm phủ, Tưởng Nguyễn chỉ nói vài lời với Lâm Tự Hương, các tiểu thư ngồi quanh chỉ nhìn nàng. Tưởng Tố Tố lại rất được người thích, người thân thiết với nàng ta không ít.
Lâm Tự Hương liếc nhìn Tưởng Tố Tố đang nói chuyện với đích nữ nhà Lâm giáo úy, hừ lạnh. “Làm bộ làm tịch!”
“Sao lại nói vậy?” Tưởng Nguyễn bưng tách trà lên hỏi.
“Bề ngoài cao ngạo, lòng thì nhơ nhuốc, người như vậy không phải dối trá thì là gì. Nói cái gì mà Quỳnh Lâu ngọc tiên, cũng chỉ là che mắt người ngoài mà thôi.” Lâm Tự Hương không chút kiêng dè nói, Lộ Châu đứng sau bật cười.
Lâm Trưởng Sử trông coi văn sử tinh lịch trong cung, văn sử trọng công bằng, Lâm thái sử với Vương ngự sử đều là người cương trực công chính. Lâm Tự Hương kế thừa hết sự ngay thẳng của Lâm thái sử. Người thẳng tính như Lâm Tự Hương tất nhiên không được các vị tiểu thư hoan nghênh, Tưởng Nguyễn lại cảm thấy rất tốt. Thế gian hiếm có người thẳng thắn, người như vậy so với những người khẩu phật tâm xà còn đáng yêu hơn nhiều. Chỉ là tính tình Lâm Tự Hương như vậy, gả cho Tam hoàng tử hoang dâm vô độ, chôn vùi cả đời, đúng là khiến người ta thương tiếc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT