Mưa rơi mấy ngày liên tiếp khiến hai bên đường lầy lội vô cùng, núi đá nghiêng xuống càng khiến lộ trình tăng thêm độ khó so với ngày thường, đoạn đường đã định là ba ngày sẽ tới nhưng phải tốn thời gian năm ngày mới có thể tới nơi. Quân đội Quan gia gấp rút lên đường mấy ngày liên tiếp, dáng vẻ binh sĩ cũng đã có chút mệt nhọc. Ngay phía trước chính là đường Ô Lâm. Nước mưa phá hủy đường chính, bên trong đường Ô Lâm cây cối rậm rạp, dễ dàng mất đi phương hướng, càng kéo dài liên miên không dứt. Đội quân dừng lại trước đường Ô Lâm nghỉ ngơi.

Không có Quan Lương Hàn, cả đội quân nghe theo sự chỉ huy của Tưởng Tín Chi. Có binh sĩ nhiệt tình gọi Tưởng Tín Chi. “Phó tướng, ngồi xuống ăn chút gì đi.”

Tưởng Tín Chi cười lắc đầu. “Không cần.”

Binh sĩ kia không nhiều lời nữa. Từ một binh lính nấu cơm nho nhỏ đến phó tướng nắm một vùng trời, Tưởng Tín Chi dùng thời gian đằng đẵng suốt năm năm. Người nhà họ Tưởng trọng văn khinh võ, từ nhỏ hắn chỉ đọc tứ thư ngũ kinh mà lớn lên, cho tới bây giờ chưa từng luyện võ, sau đó ngay cả muội muội của mình cũng không thể bảo vệ, hắn mới hiểu được trong trăm người vô dụng nhất là thư sinh. Cho dù tiến vào quân doanh, lúc ban đầu cũng phải chịu đựng không ít lần bị đối xử lạnh nhạt, trên chiến trường đao kiếm không có mắt, lấy tư chất này của hắn, có thể giữ được cái mạng này đã là trời cao chiếu cố. Vậy mà cuối cùng Tưởng Tín Chi vẫn có thể đi tới được vị trí hôm nay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play