Nhìn thấy Nguyên Thương bưng bát cơm của mình ăn như gió, Thanh Thạch thực sự đã khóc.
Mẹ nó, sao lại ức hiếp người ta như vậy chứ, lão phu dù sao cũng đã là người mấy ngàn tuổi rồi, ngươi còn tới cướp đồ ăn của ta à?
Nhưng Thanh Thạch bọn họ thực sự chỉ là tiểu bối khi đứng ở trước mặt Nguyên Thương, mấy ngàn tuổi thì sao, muốn đoạt cơm của ngươi đấy thì sao, muốn quản à?
Một bên khác, hai người Dư Mạt và Vương Mãn nhìn thao tác của Nguyên Thương, sau một lúc sửng sốt, nhanh chóng ăn sạch cơm trong bát, sau đó mỉm cười đứng dậy, cũng đi về phía đám người Hồng Tôn.
Thấy vậy, Thạch Tùng, Trương Thiên Trận đều giật mình, sau đó học theo động tác của Hồng Tôn và điên cuồng đổ thức ăn vào miệng.
Nhưng không phải tốc độ ăn cơm của người nào cũng đều nhanh như vậy, nhìn thấy Dư Mạt càng ngày càng gần, Trương Thiên Trận còn thừa lại hơn phân nửa bát, lúc này tỏ ra cực kỳ vội vàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play