So với Hoàng lão và Tả phụ, Thiên gia lão tổ và Miêu Thúy Hoa lại tỏ ra vô lo vô nghĩ. Suốt chặng đường, hai người chỉ có một mối bận tâm duy nhất là chuyện ăn uống mỗi ngày. Cứ đến giờ cơm, mắt hai người lại sáng rực lên.
Vào một buổi tối nọ, Hoàng lão và ba người kia ngồi lại với nhau ăn uống, trong bữa tiệc, Hoàng lão bực bội nhìn Thiên gia lão tổ và Miêu Thúy Hoa, than phiền: "Hai người các ngươi thật là gan lớn, chẳng lẽ không biết xung quanh đang có bao nhiêu người rình rập sao?"
"Có gì đâu, kệ họ theo thôi, dù sao cũng chẳng ai dám động thủ."
"Ngươi nghĩ thế à? Đông người như vậy, nếu liều mạng thì dù chúng ta có thể tiêu diệt được quá nửa, nhưng vẫn khó mà địch nổi."
Số người quá đông, ngay cả Hoàng lão và Tả phụ cũng cảm thấy áp lực nặng nề.
Ngược lại, Miêu Thúy Hoa lại thản nhiên nói: "Nếu chỉ có hai người các ngươi, có lẽ sẽ có kẻ bí quá hóa liều, bởi vì sự cám dỗ của Cửu Thiên bảo thụ quá lớn. Nhưng giờ có thêm ta và Thiên lão đầu, sẽ không ai dám động thủ đâu, cứ yên tâm đi."
Lời Miêu Thúy Hoa nói không sai chút nào. Việc nàng và Thiên gia lão tổ cùng đi rõ ràng là để hộ tống Cửu Thiên bảo thụ. Đối mặt với đội hình bốn chí cường giả, dù có đông đảo tu sĩ bám theo thì cũng không ai dám ra tay. Hai chí cường giả thì còn có thể liều, nhưng bốn người thì cơ hội quá đỗi mong manh. Kể cả có liều thì trong số tu sĩ đông đảo kia, cuối cùng còn mấy ai sống sót?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play