Cực Nhạc Cung trả thù đến rất nhanh, bất quá lần này, mạng lưới tình báo của Thực đường đích thực đã lập công lớn. Nếu như không phải sớm biết được tin tức này, không có phòng bị, một khi Từ Kiệt, Triệu Chính Bình và những người khác tiến vào Tiên Phong Sơn, thì đoán chừng hơn phân nửa thật sự là thập tử nhất sinh. Bất quá đã sớm biết tin tức, tình huống tự nhiên lại khác biệt.
Khoảng cách Tiên Phong Sơn mở ra, còn hơn nửa tháng thời gian, đủ để Diệp Trường Thanh làm chuẩn bị.
"Phu quân, vậy chúng ta làm sao bây giờ? Bảo Từ Kiệt và những người khác đừng đi sao?"
Bách Hoa tiên tử lúc này nhìn về phía Diệp Trường Thanh hỏi. Nếu đã biết sẽ gặp nguy hiểm, biện pháp tốt nhất đương nhiên chính là từ bỏ.
Chỉ là vừa nói vậy, Diệp Trường Thanh trực tiếp lắc đầu phủ quyết: "Con đường tu luyện vốn phải tranh giành, tranh giành cơ duyên, tranh bảo vật, tranh địa bàn, cái gì cũng muốn tranh giành. Nếu không tranh thì cũng chỉ có thể phai mờ theo thời gian. Nếu vừa gặp nguy hiểm đã lùi bước, có thể lùi được mấy lần?"
Cái Tiên Phong Sơn này quả thực rất có ích lợi cho việc tu luyện của Từ Kiệt và những người khác, là chỗ tốt không thể bỏ qua. Nếu chỉ vì gặp nguy hiểm mà từ bỏ, vậy sau này còn có thể có thành tựu gì? Cho nên Diệp Trường Thanh không đồng ý lùi bước, lùi mãi sẽ có ngày không còn đường để lùi nữa. Trên đời này nào có đạo lý ngàn ngày phòng trộm.
Dứt lời, Diệp Trường Thanh đổi giọng nói: "Ta tự mình đi một chuyến Tiên Phong Sơn. Đã Cực Nhạc Cung muốn đến, vậy thì giết chúng nó không dám hành động thiếu suy nghĩ là được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT