Nếu như vừa rồi Diệp Trường Thanh không nhìn lầm thì ánh mắt kia của Tiểu Bạch như đang nói:
“Đây là chủ nhân của ta, ngươi còn không mau tới hầu hạ nhanh lên. Đồ không có ánh mắt.”
Sau đó con vũ tước này đi tới chỗ Diệp Trường Thanh.
Hơn nữa, có lẽ con chim này không biết xấu hổ. Nhưng thế quái nào mà hắn lại thấy được một tia ngượng ngùng chợt lóe mà qua trong mắt con vũ tước này là sao.
Diệp Trường Thanh quay lại nhìn Tiểu Bạch sau lưng, nó vẫn đang nháy mắt ra hiệu với hắn, làm vẻ mặt mà đàn ông đều hiểu còn kêu lên kẹc kẹc quái lạ.
“Chủ nhân, ngươi chơi vui vẻ nha. Tiểu Bạch ta không phải con hạc keo kiệt, có gì tốt ta cũng chia cho chủ nhân hết.”
Hình như ý nó là vậy.
Trong nhất thời, sắc mặt Diệp Trường Thanh đen dì. Hơn nữa, hắn đột nhiên cảm thấy có gì đó sờ tới dưới mặt mình. Diệp Trường Thanh nhìn qua thì hóa ra là con vũ tước kia.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT