Đêm đó ta nhận được tin, đến đưa tỷ ấy về thì tỷ ấy chỉ còn chút hơi tàn. Tỷ tỷ nói dân không đấu được với quan, bảo ta phải sống thật tốt. Nhưng làm sao ta có thể yên lặng mà sống được, ta kêu oan không được, sau đó ta đã khổ luyện võ công. Nghĩ rằng có ngày sẽ tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ thù, nhưng sức ta tuy đã tăng lên nhưng vẫn không địch nổi thế lực của quan phủ.
Ta muốn báo thù, nhưng ngay cả cơ hội tiếp cận cũng không có. Ta căm hận sự vô dụng của mình, suốt ngày u sầu. Sau đó ta nhớ lại lời khuyên trước khi tỷ tỷ mất, ta phải sống thật tốt mới không phụ lòng tỷ ấy. Vì vậy ta mở sạp hàng ở hẻm Quảng Thái, mở trường nghĩa học. Khách đến sạp hàng đa phần là những học trò nghèo, ta muốn dựa vào sức mình truyền dạy kiến thức, thay đổi thế đạo này. Một mình ta không làm được, nhưng ta không tin nhiều người làm cùng ta cũng không làm được.
Nhưng đến kỳ thi Hương ta thấy trên bảng cũng không có một học trò nghèo nào đỗ đạt, ta mới biết thế đạo này đã thối nát đến tận gốc rễ, cho đến khi gặp được cô nương, ta mới biết ngay cả nơi thối nát nhất cũng có người luôn giữ vững được tâm niệm chính nghĩa.
Cô nương hỏi ta lối thoát của người nghèo khổ ở đâu, ta không biết. Nhưng không phá đi thì không xây lại được, ta nguyện đồng ý với cô nương. Nếu ta có thể thành công trở về, nhất định sẽ trả lại cho cô nương một giang sơn thái bình."
Nhìn đôi mắt đầy quyết tâm của hắn, cảm giác quen thuộc ấy lại một lần nữa dâng lên trong lòng Sở Nghiên Vi.
Nàng bất chợt lên tiếng: "Ta quen biết ngươi đã lâu, nhưng vẫn chưa biết tên ngươi."
"Tại hạ, Nghiễn Nam Tề."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play