Tạ Doãn kiên nhẫn, tận tình chỉ dạy ta từng động tác.
Một chiêu thức đơn giản, hắn dạy ta mất cả ba ngày cũng không thấy phiền.
Giang Nghiễn cũng biết võ công. Có lần ta đi chợ mua rau về, Trương Nhị Cẩu ở thôn bên cứ đi theo sau ta. Đêm đó ngay cả trăng cũng không có, gã ta ôm lấy ta từ phía sau, còn túm tóc ta.
Ta vùng vẫy điên cuồng, chạy về nhà trong tình trạng tóc tai rối bời.
Sau khi về nhà, ta khẩn cầu Giang Nghiễn dạy ta chút võ công.
Hắn ta nhíu mày sâu: “Vốn đã thô lỗ, còn học võ công làm gì? Cũng là phận nữ nhi, sao không thể làm một tiểu thư khuê các như Tô Vân?”
Hắn ta không chịu dạy ta. Từ đó về sau, ta không dám bán rau đến tối mới về nhà nữa.
Nghĩ đến đây, ta không nhịn được hỏi Tạ Doãn: “Ngươi có thấy ta quá thô tục không?”
“Không hề.” Tạ Doãn không cần suy nghĩ đã trả lời ta: “Nàng phơi phới thanh xuân, khí chất hào sảng, sao lại dùng những từ như vậy để miêu tả bản thân? Trên đời này làm gì có cô nương nào thô tục? Quá lắm chỉ là có người quá thoải mái phóng khoáng, lại có người điềm đạm kín đáo mà thôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT