Ông ấy không uống chén trà này, chỉ nhìn ta.
“Trẫm không biết con đã trải qua những gì, nhưng ngôi vị hoàng đế này, con muốn làm, không phải chỉ cần trẫm đồng ý là được. Văn võ bá quan, vạn dân thiên hạ, đều sẽ không cho phép một nữ tử leo lên vị trí này đâu. Đó là chuyện đại nghịch bất đạo, con là con của trẫm, chúng nó cũng vậy, trẫm già rồi, chỉ muốn các con đều có thể sống tốt.”
Hổ dữ cũng có lúc già yếu.
Ông ấy già rồi, tâm cũng sẽ già.
Năm xưa phụ hoàng còn m.á.u lạnh hơn, dùng cả tính mạng để mở đường.
“Dĩ nhiên, trẫm sẽ để lại cho con những thứ tốt nhất, để con suốt đời tự do tự tại, không ai dám chọc giận, ngay cả hoàng đế tương lai cũng sẽ phải nhường con ba phần.”
“Nhưng có ích gì chứ?” Ta sờ vết sẹo trên tay, nói, “Đó không phải thứ con muốn, thứ con muốn, con sẽ tự mình giành lấy.”
“Bằng cách sử dụng những gì phụ hoàng đã dạy con.”
Cuối cùng, phụ hoàng không nói gì nữa. Trong ánh nến mờ ảo, ông ấy cúi xuống, trông như một cụ già đã đến tuổi xế chiều. Ông ấy nói: “Vụ án Văn Quốc công đã được xét xử, kẻ mà con đang giấu trong hậu viện, tốt nhất vẫn nên g.i.ế.c sớm đi. Làm vua, điều kỵ nhất là nhi nữ tình trường.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT