“Không! A Diễm, đừng đi, nghe chị giải thích đã!”
Khương Lưu Huỳnh không còn để tâm đến cơn đau đầu như búa bổ, cố gắng gượng đứng dậy đuổi theo. Nhưng vừa bước khỏi giường, cô đã vì đôi chân yếu ớt mà ngã nhào xuống đất.
“Rầm——”
Tiếng ngã mạnh vang lên, Khương Diễm nghe thấy liền theo phản xạ ngoái đầu nhìn lại. Khi thấy Khương Lưu Huỳnh nằm sõng soài trên sàn, cậu theo bản năng định đưa tay ra đỡ cô dậy. Nhưng nhớ đến những lời mà Khương Oản Oản từng nói, cậu ngay lập tức rụt tay lại, đứng thẳng người, nhìn cô từ trên cao với ánh mắt lạnh lùng:
“Chị Oản Oản đã nói với tôi rồi. Chị, người phụ nữ này, cũng giống như các anh tôi, đều là con của người vợ trước của bố tôi. Nhưng khác với các anh ấy, chị rất xấu xa, không chỉ muốn đuổi chị Oản Oản đi, còn muốn đuổi cả mẹ tôi và thậm chí muốn hại c.h.ế.t tôi. Hừ, tôi sẽ không đỡ chị đâu!”
Nói xong, cậu quay người chạy đi, bỏ mặc Khương Lưu Huỳnh ngồi trên sàn, vừa khóc vừa gọi theo:
“A Diễm! Chị cũng là chị gái của em mà!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play