“Ah ah ah——” Trong trường quay, Khương Tư Niên quỳ gối, thân thể nghiêng về phía trước, hai tay ôm chặt lấy n.g.ự.c mình, ngón tay gần như muốn cắm sâu vào da thịt. Đôi mắt của anh ta, vốn đã đầy tơ m/á/u, vẫn mở to, không chịu khép lại dù chỉ một giây, như thể chỉ bằng cách này, anh ta mới có thể kiên trì tiếp tục nhìn hết cảnh tượng trước mắt.
Ở bên kia, Khương Thành Du lại mồ hôi đầm đìa, trông như vừa được kéo lên từ dưới nước. Cơ thể anh ta nặng nề và kiệt sức, nhưng tất cả những điều đó chỉ là một phần. Nỗi đau ở n.g.ự.c mới là sợi dây cuối cùng đè bẹp anh ta. Một luồng nóng bỏng liên tục trào lên cổ họng khiến anh ta gần như không thở nổi, cuối cùng hoàn toàn đổ gục xuống đất. Anh ta đã không thể chịu đựng thêm được nữa.
Dù trong lòng có bao nhiêu điều không cam tâm, cuối cùng anh ta vẫn lựa chọn tháo kính ra, ánh mắt hướng về phía Khương Tư Niên đang quỳ trên mặt đất, giọng nói run rẩy cất lên:
“Anh… đừng, đừng gắng gượng nữa.”
Không rõ có phải do cảm giác cộng hưởng của đôi mắt ngoài tác dụng thấu cảm còn có tác dụng nào khác hay không, mà trên hàm răng trắng của anh ta lại thực sự xuất hiện vài vệt m/á/u, cứ như thể chúng trào ra từ lồng ngực.
Nhưng Khương Tư Niên chẳng những không nghe, mà còn trừng mắt nhìn lại. Những lời định nói ra bị nỗi đau dữ dội nuốt chửng, không thể thốt thành tiếng.
Thời gian dường như bị đóng băng. Màn hình cũng không giống lúc trước khi còn trên xe mà nhanh chóng chuyển cảnh, thay vào đó, như được đặt ở chế độ quay chậm, mọi thứ trở nên cực kỳ chậm rãi. Tiếng cười điên cuồng méo mó của Khương Oản Oản, âm thanh răng nghiến ken két của Khương Lưu Huỳnh, mười phút dài đằng đẵng này thậm chí khiến nhiều người không dám nhìn tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT