[C/h/ế/t tiệt!!! Khương Lưu Huỳnh đang cầm d/a/o làm gì vậy? Không phải là làm chuyện tôi đang nghĩ đến đấy chứ? Đừng mà——]
[Hả? Khương Lưu Huỳnh đồng ý thi hộ Khương Oản Oản sao? Vậy còn cô ấy thì sao? Một người thông minh như cô ấy mà không học lên cấp ba thì làm sao được? Đất nước chúng ta sẽ mất đi một nhân tài, hu hu hu…]
[Người ta sắp c/h/ế/t rồi mà bạn còn lo chuyện học hành của cô ấy à?]
[Ờm… nhưng mà cô ta vẫn chưa c/h/ế/t mà? Nếu c/h/ế/t thật thì sao còn sống đến bây giờ. Tôi thấy cô ta chỉ đang làm màu thôi mà.]
[Làm màu cái đầu nhà bạn ấy! Đúng là cái đồ khốn nạn, kiểu người mà thấy người ta nhảy lầu còn vỗ tay reo hò chắc là bạn đấy. Đừng có dùng mấy cái câu xàm xí đó để che đậy cái tâm địa xấu xa bẩn thỉu của mình.]
[Làm ơn giữ lịch sự chút đi. Tôi cũng là một người mẹ. Con gái tôi hồi cấp hai từng tự làm hại bản thân, lên cấp ba còn c/ắ/t cổ tay hai ba lần, nói là muốn t/ự t/ử. Nhưng giờ nó vẫn sống khỏe mạnh đấy thôi. Thế hệ các bạn đúng là không biết điều, bố mẹ sinh ra, nuôi dưỡng là đã tận tình tận nghĩa rồi!]
[Buồn nôn! Không phải phụ nữ nào cũng xứng đáng làm mẹ. Bà có chắc là con bà còn sống được khỏe mạnh với bà sao? Biết đâu có ngày nó tức quá mà xé xác bà ra (tham khảo vụ án g/i/ế/t mẹ ở Đại học Bắc Kinh).]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play