“Nhìn kìa, có một cô gái đang quỳ ngoài sân vận động!”
“Đúng vậy, đúng vậy! Không biết cô ấy phạm lỗi gì mà bị phạt nặng như vậy. Oản Oản, chúng ta ra xem thử đi?”
Khương Oản Oản vẫn giữ vẻ mặt yếu ớt, che mặt khóc nức nở:
“Đừng đi… Chị… chị ấy mà thấy tớ ra đó chắc chắn sẽ nghĩ tớ đang cười nhạo chị ấy. Hơn nữa, chị ấy còn đang giận tớ…”
Thấy cô vừa khóc, cả lớp lập tức vây lại xung quanh.
“Oản Oản, cậu có chị từ bao giờ vậy?”
Khương Oản Oản dưới bàn tay che mặt khẽ nhếch khóe miệng, nén lại sự khinh bỉ và khinh miệt đối với đám người này, trong lòng tự hỏi: Sao bọn họ lại lạc đề nữa rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT