Ngay lập tức, dưới sự quan sát của mọi người, Khương Lưu Huỳnh không chút do dự tiến về phía chiếc khóa mật khẩu đang đóng chặt.
Khi Khương Tư Niên tưởng rằng cô đã nhớ ra mật khẩu và mỉm cười vui vẻ, thì cô lại chọn cúi xuống, quan sát kỹ càng. Lúc này, chiếc ổ khóa điện tử bình thường bỗng nhiên phóng to gấp nhiều lần trong mắt cô, đến mức các vân tay trên đó cũng rõ ràng như thể có thể nhìn thấy từng chi tiết nhỏ nhất…
Mọi người ngoài màn hình đều nín thở, như thể không khí vào lúc này đã đông cứng lại.
Khương Diễm là người đầu tiên lên tiếng với vẻ mặt không thể tin nổi:
“Chị Huỳnh Huỳnh định đoán mật khẩu à?! Nhưng ít nhất cũng có hàng nghìn khả năng, thử sai ba lần là sẽ tự động báo động đó! Anh cả, các anh không nói mật khẩu cửa nhà cho chị ấy sao!!! Các anh quá đáng quá rồi…”
“Đưa đây, muốn xem thì tự đi mua đi!” Khương Thành Du một cước đá Khương Diễm ra rồi giật lại kính của mình, khiến những lời còn lại của cậu bị nuốt ngược vào.
Nhưng vẫn chưa đủ, Khương Tư Niên nhìn quanh, thấy không có gì, liền quyết định lấy bình truyền dịch ra ném qua, đồng thời mắng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT