Dù vậy, anh vẫn chưa hết giận, mạnh mẽ hất người kia ra sau, đá thêm hai cái nữa rồi mới quay lại chỗ của mình.
Thở hổn hển, ánh mắt đờ đẫn nhìn màn hình máy tính tối đen.
“Huỳnh Huỳnh…”
Anh khẽ gọi một tiếng, như thể Khương Lưu Huỳnh đang ở đây, ngay bên cạnh anh.
[Hết rồi sao? Nhưng bây giờ trời vẫn chưa tối mà, có thể phát thêm một chút được không?]
[Đúng vậy, ở chỗ tôi trời mới vừa sáng thôi.]
[Làm ơn, làm ơn, tôi muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo! Cơ thể của Huỳnh Huỳnh có sao không?]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play