Tống Ngọc Lan là người rất cảnh giác, bây giờ lại có Lục Trạch Dân bên cạnh, khiến cho kế hoạch của người phụ nữ kia buộc phải dừng lại.
Trước khi bỏ đi, bà ta còn không cam lòng liếc nhìn gương mặt xinh đẹp và vóc dáng quyến rũ của Tống Ngọc Lan. Làm “mồi nhử” cho bọn buôn người bao năm, bà ta đã thấy không ít người đẹp, nhưng loại nhan sắc tự nhiên hoàn hảo như của Ngọc Lan thì đúng là hiếm có. Đôi mắt to long lanh, khuôn mặt xinh xắn cùng thân hình nóng bỏng... Bà ta không dám nghĩ tiếp nữa, sợ mình sẽ không kiềm chế nổi mà làm chuyện dại dột.
Bà ta vẫn không ngừng liếc nhìn, để ý theo dõi từng hành động của hai người. Khi thấy cả hai đi vào toa giường nằm thì bà ta bực tức phì một tiếng: “Chết tiệt, còn mua được cả vé giường nằm!”
Làm nghề này đã lâu, tiền không thiếu, nhưng muốn mua được vé giường nằm mà không có mối quan hệ thì phải trả thêm gấp đôi, gấp ba, khiến bà ta tiếc đứt ruột.
Cầm ấm nước nóng, bà ta trở về chỗ ngồi, thấy người đàn ông gầy gò bên cạnh đang dán mắt vào bộ n.g.ự.c của cô gái mới bị lừa, bà ta khó chịu đặt mạnh ấm nước xuống bàn nhỏ, liếc gã ta một cái đầy cảnh cáo: “Đừng quên đây là đâu. Kiềm chế một chút đi, đừng có làm bậy.”
“Con mụ c.h.ế.t tiệt này, xem ra lại ngứa da rồi hả? Còn dám lên mặt với tao!” Gã đàn ông thu tay về khỏi người cô gái kia, rồi giáng một bạt tai lên mặt người phụ nữ béo.
Bà ta vốn đã bực bội vì không dụ được Ngọc Lan, nên lập tức ăn miếng trả miếng, tát lại gã đàn ông kia không chút do dự: “Đừng tưởng mày còn có thể muốn đánh tao là đánh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play