Sở Oản Oản cảm thấy thật nực cười, Quan Thư Tuyết nghĩ rằng cố ý gây rối sẽ khiến cô ta trở nên mạnh mẽ hơn sao? Nhưng cô ta không biết rằng, điều đó chỉ khiến bản thân càng rẻ rúng hơn!
Quan Thư Tuyết không nói gì, nhịn nỗi sợ hãi, leo lên giường và kéo rèm lại.
Ninh Hinh nhìn cô ta rồi khuyên Thang Thiển: "Đừng để ý đến cô ấy, cậu mau sấy khô tóc rồi lên giường nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải huấn luyện quân sự nữa."
Đêm đó, Quan Thư Tuyết ngủ không yên, nằm đến sáng sớm thì Sở Oản Oản đã dậy. Cô ta bị tiếng động nhỏ đánh thức, thấy Sở Oản Oản đang thay đồ, liền thò đầu ra khỏi rèm, bực bội nói: "Cậu làm ồn đến tôi!"
Sở Oản Oản khẽ nhíu mày, động tác của cô luôn rất nhẹ, chỉ là Quan Thư Tuyết ngủ không ngon thôi.
"Người có lòng dạ xấu xa thường sẽ ngủ không yên, đó là vấn đề của cậu."
Nhờ ánh sáng bên ngoài, nhìn thấy ánh mắt u ám của Sở Oản Oản, trong lòng Quan Thư Tuyết thắt lại. Ánh mắt này như có thể xuyên thấu linh hồn, phơi bày tất cả sự bẩn thỉu trong lòng cô ta ra ngoài.
Sở Oản Oản không để ý đến Quan Thư Tuyết nữa, mặc quần áo xong là đi tới sân vận động. Vừa đến sân đã thấy Lâm Tri Thu đi tới, cô không khỏi ngạc nhiên: "Sư huynh, sao anh lại ở đây?"
"Quy tắc của đệ tử Tương Môn chúng ta là dậy sớm chạy bộ lúc 5 giờ rưỡi, anh biết em chắc chắn sẽ ở đây nên chờ em." Lâm Tri Thu cười nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT