Cô ta nằm trong bồn tắm, nhìn ngắm cảnh đêm bên ngoài cửa sổ, bên cạnh là rượu vang và bữa ăn nhẹ mà phục vụ mang lên.
Trước đây cô ta luôn là người phục vụ người khác, không ngờ hôm nay cô ta có thể nằm đây, tận hưởng những thứ trước kia chỉ có thể mơ ước.
Quan Thư Tuyết bỗng bật cười, những vết thương trên người dường như đã bớt đau hơn.
Sau khi ăn uống no nê, Quan Thư Tuyết lên giường, đặt báo thức lúc bảy giờ. Ngày mai là ngày đầu tiên của kỳ huấn luyện quân sự, cô ta tuyệt đối không thể quên. ...
Bảy giờ, đồng hồ báo thức reo, Sở Oản Oản đang ngồi thiền lập tức đúng giờ mở mắt, Ninh Hinh và Thang Thiển đang ngủ ngon lành cũng miễn cưỡng ngồi dậy: "Mới đó mà đã bảy giờ rồi!"
Sở Oản Oản vừa lấy cháo trắng từ bình giữ nhiệt ra vừa nói: "Tám giờ tập trung ở sân vận động, các cậu tranh thủ thời gian đi!"
Ninh Hinh và Thang Thiển vội vàng xuống giường, nhưng phát hiện phòng ký túc xá thiếu một người.
"Thư Tuyết đâu rồi? Sáng sớm đã đi rồi sao?" Thang Thiển thắc mắc.
"Cô ấy chưa về." Sở Oản Oản nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT