Không ai ngờ rằng Cố Như Toàn sẽ bắt chuyện với Bạch Cảnh Mặc, nhưng nghe cách cô ta gọi đối phương, dường như mục đích không chỉ đơn giản là bắt chuyện.
Nhìn ánh mắt có phần xâm lược của Cố Như Toàn, khuôn mặt Lâm Tri Thu đen lại. Bạch Cảnh Mặc lén vỗ nhẹ tay anh ta để an ủi, sau đó đáp lại cô gái: "Không đâu, so với dì Cố thì những gì tôi làm chỉ là trò trẻ con. Dù sao dì ấy một mình nuôi con và lập nghiệp không dễ dàng gì."
Khuôn mặt Cố Như Toàn thay đổi, những ai quen cô ta và mẹ của cô ta, đều biết rằng họ ghét nhất là người khác nhắc đến việc mẹ cô ta là mẹ đơn thân.
Người phụ nữ đã từng bị lừa dối khi còn trẻ, sau khi mang thai thì lại bị bỏ rơi, thậm chí còn bị gia đình ghét bỏ và đuổi ra khỏi nhà.
Đó là nỗi đau suốt đời của họ, việc nhắc lại chẳng khác nào xé toạc vết thương, vì vậy, hầu như không ai dám đề cập đến chuyện này trước mặt họ.
Bạch Cảnh Mặc cố tình chọc vào nỗi đau của Cố Như Toàn là để cho cô ta biết rằng: mình không hứng thú với cô ta và cũng không ngại đắc tội.
Cố Như Toàn hít một hơi sâu, cố gắng giữ nụ cười: "Cảm ơn thiếu gia Bạch đã khen ngợi, tôi nhất định sẽ nói lại lời này với mẹ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT