Trong lúc cô đang nghi ngờ, tiếng của Hướng Chi Chi vang lên: "Cái trâm ngọc này trông thật đẹp, nếu như cài lên tóc thì chắc chắn sẽ càng đẹp hơn."
Nói xong, chị ta tiện tay cầm cây trâm ngọc, chuẩn bị cài vào tóc. Từ Lập Phi thấy thế, vội vàng giật nó xuống: "Chi Chi, đây là đồ của người chết, thế mà em còn dám cài lên đầu, không biết kiêng kị sao?"
"Chúng ta làm nhà khảo cổ, còn sợ với kiêng kị gì chứ?" Hướng Chi Chi không có một chút sợ hãi nào, ngược lại, chị ta còn đắc ý cầm cây trâm lên ngắm nghía.
Lúc này, âm khí bỗng nặng hơn một chút, như là bay tới từ bốn phương tám phía. Sở Oản Oản có thể cảm nhận được, một nhóm âm hồn lớn đang đi tới đây, và mục tiêu chính là cây trâm ngọc trong tay Hướng Chi Chi.
Cô đang chuẩn bị giật cây trâm của đối phương xuống thì Đỗ Vũ Phi đã nhanh hơn một bước, lấy lại cây trâm rồi thả lại vào trong quan tài.
Trong chốc lát, nhóm âm hồn ngừng di chuyển.
"Hướng Chi Chi, em đã tốt nghiệp hơn một năm rồi, sao vẫn chưa sửa được cái tật xấu này hả!" Cô giáo Đỗ lớn tiếng quát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT