Con trùng này là do Đỗ Tiểu Tiểu cho cô, gọi là Trùng Thật Ngôn. Một khi bị trúng độc, không thể nói dối, còn không thể kiềm chế mà tiết lộ hết mọi bí mật.
Ngay khi con trùng chui vào da, Lãnh Tử Mộc giả nhận ra sự bất thường, định mở miệng thì bị Bạch Cảnh Mặc bịt miệng đẩy trở lại lều. Mọi người liền ùa vào, Tô Tây Thành vừa bước ra khỏi lều thì thấy rèm lều bên kia khẽ lay động, nhưng không nghi ngờ gì.
Lúc này, bên trong, mọi người đều giữ chặt Lãnh Tử Mộc giả, bịt chặt miệng không cho hắn ta kêu lên. Sở Oản Oản rút dao găm từ trong ủng ra, dí vào cổ Lãnh Tử Mộc giả, nghiêm giọng nói: "Chúng tôi đã biết ông không phải Lãnh Tử Mộc, nói cho tôi biết, Lãnh Tử Mộc thật ở đâu?"
Bạch Cảnh Mặc thả miệng kẻ giả mạo ra, hắn ta định hét lên cầu cứu nhưng lời ra khỏi miệng lại thành: "Cậu ta chưa chết, tôi đã nhốt cậu ta ở một kho hàng ngoại ô thành phố Bắc Kinh, có người canh giữ."
Nghe vậy, Lâm Tri Thu lập tức gọi điện cho Diệp Vân Sơn, bảo đối phương nhanh chóng đến kho hàng ngoại ô cứu người. Khi Lãnh Tử Mộc giả nhận ra mình vừa nói gì, hắn ta liền sợ hãi: "Vừa rồi là cái gì vậy?"
"Bây giờ ông không có quyền hỏi. Nói cho tôi biết, thân phận của ông, quá khứ của ông, và tất cả giao dịch với Vương Thiến Cẩm. Nếu ông chống cự, có lẽ sẽ không bao giờ gặp lại người vợ đang mang thai của mình nữa."
"Vợ tôi có thai?!" Kẻ giả mạo kia giật mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play