Sở Oản Oản không kìm được cười: "Cao Thông, cậu không đi làm biên kịch thật là phí quá!"
Cao Thông lắc đầu: "Tôi không muốn làm biên kịch, mục tiêu của tôi là trở thành một nhà khảo cổ học, nếu không thì tôi đã không theo thầy đến đây."
Đối phương nói rất nhiều, còn Trần Văn Tiến sau khi nói lời cảm ơn thì không nói thêm gì nữa. Sở Oản Oản nhìn cậu ta: "Trần Văn Tiến, còn cậu thì sao? Tại sao cậu tham gia chuyến đi này?"
Nghe cô hỏi, Trần Văn Tiến thở dài, cười trả lời: "Còn tại sao nữa, muốn học hỏi thêm kiến thức chứ sao. Để học được nhiều thứ, chịu chút khổ sở không có vấn đề gì. Nhưng tôi lại thấy kỳ lạ, sao cậu là con gái lại đến nơi này? Còn mang cả gia đình theo nữa?"
Trần Văn Tiến đặt câu hỏi ngược lại cho Sở Oản Oản, cô tìm cớ trả lời: "Tôi là người thích mạo hiểm bẩm sinh, ở đây có lăng mộ cổ, tôi không thể không đến nhìn thử. Còn họ, đơn giản là sợ tôi gặp nguy hiểm nên mới đi theo."
"Gia đình cậu thật tốt với cậu." Trần Văn Tiến cúi đầu cười.
Thấy đã dò hỏi đủ, Sở Oản Oản đứng dậy rời đi, bước vào khoang thuyền, Ninh Thần cũng vừa trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play