"Người tu đạo như chúng cháu thường có những phương pháp tu luyện khác thường, mặc dù nhìn có vẻ đáng sợ nhưng không gây hại cho người khác."
"Dì Mai, cho dù cháu là yêu quái thì cũng là yêu quái tốt, nếu không đã bị họ giết từ lâu rồi." Đỗ Tiểu Tiểu cười nói.
Mai Phân dù đã bình tĩnh lại nhưng vẫn còn chút sợ hãi, Đỗ Tiểu Tiểu liền nắm tay của đối phương sờ lên mặt mình: "Dì sờ xem, khuôn mặt này là mặt người đúng không? Mắt cũng là mắt người mà?"
Mai Phân nhìn chị ta một lúc lâu, cuối cùng mới chấp nhận, mở lời xin lỗi với đối phương: "Xin lỗi cháu, do dì thiếu hiểu biết."
"Không sao, tại tối qua cháu ra ngoài không đóng cửa mới làm dì sợ, người nên xin lỗi là cháu." Đỗ Tiểu Tiểu cười đáp.
Hiểu lầm đã được giải quyết, Đỗ Tiểu Tiểu thở phào nhẹ nhõm. Chị ta chỉ tu luyện một lúc vào buổi sáng mà suýt làm người khác sợ chết, có lẽ ở lại nhà họ Bạch lâu dài không phải ý hay.
Mặc dù là mùng một Tết, sau khi ăn sáng xong và tiếp đãi họ hàng đến chúc Tết cũng không còn việc gì quan trọng. Sở Oản Oản trở về phòng, lại mở những tờ giấy in hình chiếc nhẫn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play