"Chiều đi tìm sư đệ của anh, xe chạy nhanh quá, không biết là ai để lại chùm chìa khóa trên ghế phụ. Xe cứ rung lắc, chìa khóa cấn vào lưng tôi, chìa khóa thì không sao, quan trọng là cái móc khóa to như quả táo giả đấm vào lưng tôi."
"Không biết ai mà dở hơi vậy, dùng cái móc khóa to như quả táo, sợ chìa khóa rơi xuống đất không tạo ra lỗ hả!"
Bạch Cảnh Mặc vừa phàn nàn vừa rót ly rượu vang, uống một ngụm rồi đưa cho Lâm Tri Thu: "Anh có muốn không? Uống chút rượu để dễ ngủ."
Ánh mắt Lâm Tri Thu tối lại, không nói gì, đúng lúc đối phương định thu lại, anh ta liền giơ tay nhận lấy và uống cạn. Bạch Cảnh Mặc không khỏi cười: "Nửa đêm rồi, anh còn muốn uống thi à?"
"Không phải do cậu nói sao? Uống chút rượu để dễ ngủ."
"Tôi bảo uống vài ngụm, không phải uống nhiều như vậy. Nhưng nếu anh muốn say thì cũng không sao." Bạch Cảnh Mặc lại rót thêm một ly đưa cho Lâm Tri Thu: "Uống đi!"
Lâm Tri Thu không uống tiếp: "Cậu tự uống đi, tôi lên lầu lấy cái này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play