"Chưa đâu, nếu em mệt rồi, chị sẽ đưa em đi nghỉ một chút, chờ họ khám xong thì chị sẽ đưa em về." Quan Thư Tuyết nhẹ nhàng nói.
"Vâng." Tôn Trường Mậu gật đầu, sau đó nhìn cô ta: "Chị, em thấy hôm nay chị kỳ lạ lắm, không hay cười nữa."
"Em nghĩ chị nên cười sao?" Quan Thư Tuyết lạnh lùng liếc sang.
"Thôi nào, đừng bày cái mặt khó chịu nữa, em biết chị giận mẹ, nhưng mẹ là vậy đấy, hôm khai giảng, em còn thấy mẹ lén nhìn chiếc nhẫn cưới cũ và khóc đấy." Tôn Trường Mậu cau mày.
Quan Thư Tuyết không nhịn được cười lạnh, hóa ra mẹ thực sự luôn hận mình.
Đinh- đinh- đinh-
Điện thoại reo, Quan Thư Tuyết lập tức mở điện thoại, là tin nhắn từ Cố Chu.
[Dẫn cậu ấy đến nhà hàng đối diện. ]
"Cha mẹ gọi hả?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT