Mộc Thừa Phong nhắm mắt lại, nhưng cú đánh trong dự đoán lại không xảy ra, tay của Mộc Hoài Viễn rơi xuống sợi dây trói trên người, run rẩy tháo dây, rồi lấy một cái chăn che thân thể con trai.
Nhìn thấy nước mắt không ngừng chảy ra từ khóe mắt của Mộc Hoài Viễn, Mộc Thừa Phong ngơ ngác: "Cha?"
"Xin lỗi! Cha xin lỗi! Cha sẽ đưa con về nhà!" Mộc Hoài Viễn nghẹn ngào nói.
Lúc này, Cố Chu và Vu Lỵ bước vào. Vu Lỵ liếc nhìn người đàn ông cầm roi, người đàn ông lập tức theo chị ta rời đi.
"Chậc chậc chậc, thật cảm động! Thầy Mộc đối xử với con trai mình thật rộng lượng, vậy tại sao ngày xưa lại không thể thương xót Lương Vân của tôi một chút?" Cố Chu nhìn Mộc Hoài Viễn, ánh mắt tràn đầy hận thù.
Mộc Hoài Viễn nhìn Cố Chu, trong mắt có cả sự hận thù và hối hận: "Cố Chu, cái chết của Cố Lương Vân năm đó, tôi khó có thể chối bỏ trách nhiệm, anh có hận thì hãy trút lên người tôi, tại sao lại làm hại con tôi?"
Cố Chu cười lạnh: "Ông không nên hỏi tôi, mà nên hỏi con trai tốt của ông là làm sao nó tìm đến tôi."
Mộc Hoài Viễn quay đầu nhìn Mộc Thừa Phong: "Thừa Phong, là con... là con chủ động tìm hắn ta sao?"
Mộc Thừa Phong cúi đầu không nói gì, điều này đã cho ông ta câu trả lời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play