Trong giây lát Thích Dung tưởng mình nghe nhầm, khó hiểu hỏi: "Huynh nói gì cơ?"
Sau khi nói ra La Huyền mới cảm thấy lời này không ổn, dễ gây hiểu lầm, bèn giải thích: "Ta đã ngưỡng mộ Thích cô nương từ lâu, mong cô nương sớm hồi phục để có thể đấu một trận thỏa mãn cùng ta."
Thích Dung trừng to mắt, bị dọa không nhẹ, nhìn y từ đầu đến chân, thấy vẻ mặt y nghiêm túc, còn cho là y đến đây là để gửi lời thách đấu, chẳng liên quan gì đến hai chữ "ngưỡng mộ". Nếu không phải La Huyền đầu óc có vấn đề, thì chắc chắn là miệng y có vấn đề.
Nàng cười ngắn gọn một tiếng, đầy khó tin nói: "Ta sống mười bảy năm trời, hôm nay mới biết, hóa ra từ “ngưỡng mộ” lại dùng theo cách này?"
La Huyền kinh ngạc tột độ, đồng tử mở rộng, lúc này mới nhận ra mình đã nói sai, mặt đỏ bừng lên, y lắp bắp giải thích: "Không, ý ta không phải vậy, Thích cô nương hiểu lầm rồi, ta không ngưỡng mộ cô nương, ta chỉ muốn đấu với cô nương, không phải... ta chỉ là kính trọng, kính trọng... kính phục cô nương mà thôi."
Thích Dung bật cười thành tiếng, cười đến nỗi cả thân cây cũng rung rinh, làm những con chim quạ trên cây bay tán loạn. La Huyền mặt đỏ bừng, bối rối đi vài bước, lúng túng định rời đi: "Quấy rầy rồi."
Thích Dung gọi y lại: "Đợi đã."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play