Ánh sáng từ vầng trăng yếu dần, căn phòng giam tăm tối le lói vài tia sáng chiếu xuống.
Phương Hủ Chi chậm rãi kể lại toàn bộ những chuyện sau khi Thích Dung hôn mê cho nàng nghe.
Thích Dung nghe xong thì bày ra vẻ mặt đau khổ nói: "Cuối cùng ta cũng biết tại sao huynh lại ám toán ta rồi."
Thích Dung không phải là người hay tự cảm thấy mình đáng thương, nghe xong nàng cũng không có phản ứng gì quá lớn, bây giờ khắp người bốn người họ lành lặn không thiếu tay thiếu chân, không có thêm bất cứ cái lỗ nào trên người, dù bị nhốt tại đây không thấy ánh mặt trời, không có nguy hiểm gì đến tính mạng đã là may mắn lắm rồi.
Căn phòng giam đối diện vang lên tiếng ho sặc sụa, ho một lúc lâu mới dừng lại, nghe có vẻ như là người này có bệnh cũ trong người. Đột nhiên Thích Dung lại nhớ đến gương mặt trắng bệch của Phương Hủ Chi trước khi ám toán nàng, một lớp kem dịch dung dày cộp cũng không che đi được sắc mặt yếu ớt nhợt nhạt của hắn.
Thích Dung mím môi, lọ mọ đứng dậy đi theo hơi thở ấm nóng chầm chậm bên tai, mới dịch chuyển được ba bước, tay của nàng đã có thể chạm được vào người của Phương Hủ Chi.
Bên dưới bàn tay đang sờ trên lồ|\|g ngực là con tim chốc chốc đập nhanh dần, Thích Dung thuận tay sờ lên y phục của hắn, khi chạm vào cằm của Phương Hủ Chi thì bị hắn giữ lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play