"Không cần quan tâm ta, ta có thể tự quay về được." Đường Nhạn vén chiếc rèm ra để lộ nửa khuôn mặt.
Nàng ấy khẽ mím môi, sơn trang Thanh Phụng rất nguy hiểm, võ công của Từ Yến Ngọc khá tốt có thể giúp được rất nhiều việc ở sơn trang Thanh Phụng, mối nguy của sơn trang Thanh Phụng ngay trước mắt, bản thân ở lại đây chẳng có tác dụng gì cả. Không biết tình hình hiện nay của Đường môn như thế nào, nàng ấy không thể gây thêm rắc rối cho bất kì ai, cũng không muốn liên lụy thêm cho ai nữa.
"Quãng thời gian này, nhờ có sự chăm sóc của mọi người ta mới bình an vô sự, thế nhưng cũng nhờ có trải nghiệm trong quãng thời gian này mà ta nghĩ ta có thể tự mình quay về Đường môn."
Đường Nhạn cố nở ra nụ cười rạng rỡ để mọi người yên tâm.
Hiện nay Lĩnh Nam xuất hiện người của Yết tộc, còn bất ổn hơn cả Bắc Cảnh, một mình tiểu nha đầu như nàng ấy, lại không có chút kinh nghiệm giang hồ nào, đi lại một mình không ổn chút nào, không đợi Thích Dung mở lời khuyên ngăn, Từ Yến Ngọc đã cướp lời: "Không được."
Nụ cười của Đường Nhạn chợt khựng lại, đôi mắt kiên định hơn bao giờ hết, mỗi một chữ thốt ra đều chắc nịch: "Có gì mà không được cơ chứ, một mình ta được thật mà."
Từ Yến Ngọc nhìn vào ánh mắt dò hỏi của Đường Nhạn, vội vã né tránh, cố chấp nói: "Không được là không được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play