Thích Dung có chút không thoải mái, nàng vốn mong Phương Hủ Chi rời đi, bọn họ không phải là người cùng đường, hắn tiêu dao trong giang hồ, còn nàng suy cho cùng cũng phải quay về cốc.
Vậy nên nàng luôn nghĩ rằng hắn rời đi lúc này là tốt nhất, đi rồi sẽ không còn bất cứ điều gì liên quan với nhau nữa, không còn liên quan thì sau này cũng không cần gặp nhau nữa.
Đôi mắt của Phương Hủ Chi trong màn đêm như thể đang bừng sáng, ánh mắt đưa tình, dịu dàng như nước.
Nàng quay đầu nói: "Huynh nhìn ta làm gì?"
"Nhìn xem có phải Thích cô nương đang định qua cầu rút ván không."
Thích Dung ngượng ngùng như bị nhìn thấu, cố tránh ánh mắt của Phương Hủ Chi, nàng vô cùng chột dạ vội ngẩng đầu uống một ngụm rượu, rượu đưa vào cổ cay xè.
"Lúc trước cô nói không qua con sông của ta, ta cũng chịu, lần này thì qua rồi, vậy mà cô còn định rút ván đá ta ra nữa à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play