Chẳng trách hôm đó khi hắn vừa mới bước vào mật thất đã chạy đến lục tìm các loại điển tịch thư từ trên giá sách, không ngó ngàng gì đến thi thể của Tô Nhược Bạch, thì ra hắn đã nghi ngờ từ lâu.
Nụ cười nhẹ nhàng hiện lên trên gương mặt của Phương Hủ Chi, nụ cười không thực sự từ sâu trong đáy mắt mà ngược lại có chút gì đó châm biếm: "Nói ra thì tại hạ đúng là có phúc ba đời mới có thể thuận lợi điều tra được đến bước của Đường môn, cũng nhờ Mạnh Trưởng lão săn sóc, mọi thứ đến được đều không dễ dàng, tại hạ không khỏi vui mừng."
Chắc hẳn chỗ giấy đó là Mạnh Thường cố ý làm vậy, ông ta đã có chuẩn bị từ sớm, còn đốt mảnh giấy thành tro chỉ còn mẩu nhỏ bằng hai đốt ngón tay. Cố ý đợi Phương Hủ Chi đến rồi thả hắn vào trong, để cho hắn nhìn thấy manh mối giả. Khiến cho hắn ngỡ rằng mình đã tìm ra được manh mối của sơn trang Vấn Kiếm, rồi tiếp tục lần theo manh mối Tàn Nguyệt mà dồn hết mọi sự chú ý lên người Đường Nhạn.
Tiếp tục điều tra theo hướng Đường môn là điều mà ông ta đã lên kế hoạch từ lâu, cho dù Phương Hủ Chi không bước vào mật thất không nhìn thấy mảnh giấy đó thì thiết nghĩ ông ta vẫn sẽ còn một phương án dự phòng khác. Mọi chuyện đều được sắp đặt đâu ra đấy, chỉ còn thiếu cơn gió Đông như Phương Hủ Chi đây để mọi người biết được chuyện đó.
Đúng là một ván cờ hoàn mỹ, chỉ tiếc rằng hắn không phải là một quân cờ như ý ông ta.
Mạnh Thường lạnh lùng nhìn hắn, khóe môi cắn chặt thành một đường thẳng.
Phương Hủ Chi vờ như không nhìn thấy gì quay đầu nhìn về phía Tô Thanh Y, hắn nói tiếp: "Mà một quý nhân khác hỗ trợ cho tại hạ chính là Tô Thiếu chủ người đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play