Mẹ Hứa cười nhìn Phạm Lâm Ca. Không biết có phải cậu suy nghĩ nhiều không, nhưng cậu cứ có cảm giác như trong lời nói của bà ẩn chứa một hàm ý nào đó.
Ở nhà, mẹ của Hứa Sâm Luân không còn tỏa ra khí chất mạnh mẽ, quyến rũ như lần đầu gặp cậu. Hôm nay, bà mặc một chiếc váy liền màu be, trông dịu dàng hơn nhiều. Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, không dùng màu son đỏ rực mà thay vào đó là một sắc hồng đất tinh tế.  
Phạm Lâm Ca có chút khó xử trước sự nhiệt tình của mẹ Hứa, ánh mắt cầu cứu liền hướng về phía Hứa Sâm Luân. Khi mẹ anh gắp thức ăn thêm cho cậu, Hứa Sâm Luân không nhịn được lên tiếng:  
"Mẹ, ai mới là con trai của mẹ đây? Bao giờ mẹ mới đối xử tốt với con như thế này?"  
Mẹ anh liếc anh một cái:  
"Còn không đủ tốt à? Con ăn ngon hơn ai hết, đánh nhau thì số một, còn đòi bổ dưỡng cái gì nữa?"  
Hứa Sâm Luân gãi mũi, im lặng không nói thêm, cúi đầu gửi cho Phạm Lâm Ca ánh mắt bất lực. Cậu, vốn đã hướng nội và nhút nhát, chỉ biết nhận hết sự nhiệt tình từ mẹ anh, kết quả là sau bữa cơm, cậu rõ ràng đã ăn quá no. Trong phòng ngủ, Hứa Sâm Luân ngồi trên giường, xoa bụng giúp cậu tiêu hóa.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play