Đến trường, quả nhiên Phạm Lâm Ca vẫn chưa tới. Lúc này trong lớp mới lác đác ba bốn người, vừa ăn sáng vừa học thuộc bài. Hứa Sâm Luân đặt túi bánh bao mua cho Phạm Lâm Ca lên bàn, để lại một mẩu giấy nhắn rồi rời khỏi phòng học.  
Hôm nay thật hiếm khi không bị làm phiền, Phạm Lâm Ca vừa thức dậy liền bắt xe buýt đến trường. Lúc chờ xe, cậu vô thức chỉnh lại quần áo, kéo cổ áo, sửa tay áo, chỉ mong mình trông chỉn chu hơn một chút. 
Dù cố chỉnh sửa thế nào, cậu vẫn không che giấu được chiếc áo đã bạc màu của mình. Phạm Lâm Ca mím môi, cúi đầu đầy thất vọng.  
Thôi vậy, cậu tự nhủ trong lòng. Dù gì hôm qua mình cũng đã chật vật ngã ngồi dưới đất, những gì nên và không nên thấy chắc anh đều đã thấy cả. Anh từng giúp mình, chắc sẽ không có phản ứng như người khác.  
Cậu vốn là người rất ưa sạch sẽ, nhưng hoàn cảnh sống không cho phép cậu đầu tư nhiều vào việc ăn mặc.  
Kết thúc chín năm nghĩa vụ học tập, cậu không chỉ phải tự lo học phí mà còn phải gánh thêm khoản nợ của cha. Vài ngày trước, một bà lão hàng xóm tốt bụng nhắc nhở rằng con trai bà thấy cha cậu ở sòng bạc. Khi nghe tin, cậu như choáng váng. Nhìn số tiền cha đòi ngày càng lớn, thời gian giữa các lần đòi ngày càng ngắn, cậu buộc phải tin vào sự thật này.  
Người đàn ông từng bế cậu lên, khen “Lâm Ca ngoan lắm” ngày nào giờ đã trở thành một kẻ nghiện rượu, bạo lực, và giờ đây lại dính vào cờ bạc.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play