Hứa Sâm Luân lăn lộn trong giới giải trí bao nhiêu năm nay, từ lâu đã thành người có kinh nghiệm phong phú. Làm sao anh không nhìn ra sự mất kiên nhẫn trong ánh mắt của đạo diễn Lý, huống hồ biểu cảm của anh ấy rõ ràng như vậy.  

Anh chẳng để tâm, ung dung đi đến chiếc hộp đánh dấu “Đặng Thái Sơ,” tùy ý rút một thẻ ra. Nhìn nội dung trên thẻ, anh nhanh chóng hiểu cảnh cần diễn:  

Đặng Thái Sơ vừa bị người cha nghiện rượu đánh một trận tơi bời, cố sức giãy giụa chạy trốn. Không có nơi nào để đi, cậu ta đành tìm đến nữ chính. Nhưng không ngờ lại bắt gặp cảnh nữ chính và nam chính nắm tay nhau, đang chuẩn bị hôn nhau.  

Sự tàn nhẫn, lạnh lẽo từ gia đình và nỗi đau bị phản bội trong tình yêu, hai cú sốc cùng ập đến khiến cậu thiếu niên vốn đã nhạy cảm và tự ti hoàn toàn rơi vào hố sâu tăm tối.  

Cậu ta không còn tìm thấy bất kỳ sợi dây liên kết nào với thế giới này. Tất cả mọi người đều đã bỏ rơi cậu ta.  

Chỉ còn lại bóng tối ôm lấy cậu ta.  

Một bóng tối mà cậu ta quen thuộc, sợ hãi, và đầy tuyệt vọng.  

Đây chính là bước ngoặt quan trọng nhất trong cuộc đời của Đặng Thái Sơ.  

Điều khó ở cảnh này là diễn viên phải thể hiện được vẻ bề ngoài nhút nhát, e dè thường thấy của Đặng Thái Sơ trước mặt nữ chính, nhưng đồng thời cũng phải bộc lộ nội tâm đầy tuyệt vọng và u ám của cậu ta.  

Hứa Sâm Luân nhắm mắt lại. Khi mở mắt ra, cả khí chất của anh đã hoàn toàn thay đổi.  

Dù đang đứng trong ánh nắng ấm áp buổi chiều, nhưng trên người anh không còn một tia sáng nào. Anh như thể đã trốn sâu vào một góc tối tăm, ẩm ướt.  

Đứng ngoài sáng mà như đang hướng về bóng tối.  

Anh nhập vai trong một giây!  

Đôi mắt vốn hơi khép hờ của đạo diễn Lý lập tức mở to, không thể tin được nhìn Hứa Sâm Luân.  

Những gì phó đạo diễn nói với anh ấy chỉ toàn là về quá khứ đầy tai tiếng của Hứa Sâm Luân. Anh ấy vốn nghĩ đây chỉ là một người bị ép tới đây để lấp chỗ trống. Không ngờ người này lại có thể nhập vai ngay lập tức!  

Phải biết rằng, đây là điều mà chỉ những diễn viên kỳ cựu, đã chìm đắm trong diễn xuất nhiều năm mới có thể làm được. Vậy mà bây giờ anh ấy lại thấy điều này ở một người bị coi là bình hoa di động!  

Đây là thiên phú cỡ nào!  

Đạo diễn Lý ngồi thẳng lưng, chăm chú nhìn Hứa Sâm Luân với ánh mắt hoàn toàn khác.  

Hứa Sâm Luân không biết đạo diễn Lý kinh ngạc đến mức nào, hoặc có lẽ anh đã đoán được. Nhưng lúc này, anh hoàn toàn đắm mình vào vai diễn Đặng Thái Sơ.  

Đặng Thái Sơ đứng một bên, ánh mắt chết lặng nhìn chằm chằm vào hai người cách đó không xa.  

Đôi đồng tử của cậu ta co lại, hiện lên những cảm xúc không thể tin nổi, hoảng loạn, tuyệt vọng. Cuối cùng, tất cả những cảm xúc ấy chìm vào một màn đen sâu thẳm, đen đến mức như muốn cuốn mọi người vào.  

Hàm răng nghiến chặt, hai bàn tay siết lại thành nắm đấm, gân xanh nổi lên. Những vết thương trên người bị kéo căng, đau đớn đến xé da thịt, nhưng cậu ta hoàn toàn không quan tâm nữa.  

Trong mắt cậu ta chỉ còn lại hai người đang ôm nhau.  

Đáng chết!  

Đáng chết!  

Đáng chết!!!  

Mọi người có thể cảm nhận rõ ràng cảm xúc của Đặng Thái Sơ đang dâng trào mãnh liệt. Dường như từ bóng dáng gầy gò, nhút nhát ấy, họ nhìn thấy một bóng ma điên loạn, đang vùng vẫy, gào thét, lao về phía mọi người.  

Bất chợt, cô gái nhìn về phía này. 

Biểu cảm của Đặng Thái Sơ thay đổi liên tục, cuối cùng dừng lại ở dáng vẻ trầm lặng, u ám vốn có. Khóe môi cậu ta nhếch lên một nụ cười, mang theo sự cẩn thận và một chút niềm vui nhỏ bé.  

Nữ chính hình như nói gì đó, Đặng Thái Sơ khẽ gật đầu, "Ừm" một tiếng. Cậu ta ngước nhìn nữ chính một cái, rồi nhanh chóng cúi đầu, xấu hổ xoắn lấy góc áo của mình.  

Ai cũng có thể nhận ra ánh mắt cậu ta tràn đầy tình yêu và sự dựa dẫm vào nữ chính.  

Rõ ràng chỉ là một cuộc trò chuyện hết sức bình thường, khuôn mặt cũng yên tĩnh không có gì khác lạ, nhưng lại khiến mọi người lạnh sống lưng. Cảm giác như đang đối diện với một ác quỷ cầm dao, lặng lẽ đặt lưỡi dao vào cổ bạn, mà bạn hoàn toàn không hay biết.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play