Thấy học sinh mới đã rời đi, những người đang nhìn sang bên này cũng dần tản ra. Vài người trong số đó liếc qua với ánh mắt khinh thường, nói nhỏ điều gì đó khiến những người xung quanh bật cười.
Phạm Lâm Ca không để tâm, cậu đã quen với kiểu đối xử như vậy, gần như tê liệt trước nó. Cậu ngồi xuống chỗ của mình. Sáng nay, cha cậu cứ bám lấy đòi tiền, làm cậu đến trường muộn. Sau đó, bị giáo viên chủ nhiệm khối bắt gặp và mắng một trận, khiến giờ này cậu mới được vào lớp. Phạm Lâm Ca nhìn chằm chằm vào chiếc cặp của Hứa Sâm Luân, lòng thẫn thờ, không biết có nên dời nó sang chỗ khác hay không.
Gần đến giờ vào học, Hứa Sâm Luân bê một chiếc bàn mới vào lớp. Dưới ánh mắt ngạc nhiên của cả lớp, anh đặt chiếc bàn đó ngay cạnh bàn của Phạm Lâm Ca.
Anh lau mồ hôi trên trán, nhìn Phạm Lâm Ca – người cũng đang kinh ngạc – và mỉm cười:
“Xong rồi, bây giờ bạn là bạn cùng bàn của tớ nhé. Xin chào, tớ là Hứa Sâm Luân.”
Phạm Lâm Ca nhìn người trước mặt. Thiếu niên mười bảy mười tám tuổi với những nét ngây ngô trên gương mặt, ánh mắt dịu dàng của anh như xoa dịu sự tự ti trong lòng cậu. Phạm Lâm Ca nhẹ nhàng đưa tay ra, nắm lấy tia sáng trước mắt mình.
Một tiếng hét kinh ngạc đột ngột phá tan khung cảnh đẹp đẽ tựa bức tranh. Cả hai quay đầu nhìn, đó là lớp phó học tập. Cô ta đang nhìn chằm chằm vào hai bàn tay đang nắm lấy nhau của họ với vẻ mặt không thể chịu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT