Hứa Sâm Luân không thể làm gì khác, anh đưa mắt quan sát xung quanh lớp học và phát hiện có ba chỗ ngồi trống. Một chỗ gần bục giảng quá nên anh loại bỏ ngay. Một chỗ khác nằm bên trái, nhưng xung quanh không có bàn nào, rõ ràng là bị tách biệt, lại còn gần thùng rác. Chỗ cuối cùng đối xứng với chỗ bên trái, nhưng trên bàn có đặt cặp sách, không biết có ai ngồi đó hay không.
Suy nghĩ một lúc, anh quyết định bước đến chỗ gần thùng rác.
Có người thấy lựa chọn của anh thì âm thầm hít một hơi lạnh, định nhắc nhở gì đó, nhưng giáo viên chủ nhiệm trên bục giảng đang gõ bảng yêu cầu họ chú ý nghe giảng.
Hứa Sâm Luân không để ý đến ánh mắt và những tiếng xì xào đó, anh đi thẳng tới chỗ ngồi và ngồi xuống.
Chỉ là sau khi ngồi xuống, anh phát hiện ra một số vấn đề. Chiếc bàn gỗ này bị khắc loạn xạ bằng dao, anh cố gắng nhìn rõ và phát hiện các từ như “rác rưởi,” “hạ tiện” và “đồng tính luyến ái.” Sau đó, có người đã cố gắng xóa đi những lời lăng mạ này, nhưng các vết khắc sâu trên mặt bàn vẫn không thể biến mất.
Hứa Sâm Luân nheo mắt lại, ánh nhìn trở nên trầm lặng. Sự ác ý của tuổi vị thành niên đôi khi còn đen tối và độc địa hơn cả người lớn, khiến người ta rùng mình.
Giáo viên chủ nhiệm cũng hơi bất ngờ khi thấy anh chọn chỗ đó, nhưng cô không nói gì, chỉ gật đầu với giáo viên toán rồi rời đi. Tiết học này vốn là tiết môn toán, cô chỉ lên để giới thiệu học sinh mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT