Hứa Sâm Luân ở trong bệnh viện đến phát chán. Bác sĩ nói anh đã có thể xuất viện, nhưng Tần Triết Phong vẫn khăng khăng muốn anh ở lại thêm vài ngày. Các y tá nhìn anh bằng ánh mắt kỳ lạ, như kiểu "chiếm giường mãi không chịu nhường chỗ."
Hôm nay thời tiết rất đẹp, đã gần sang tháng mười, không khí ban ngày mát mẻ dễ chịu. Tiếng máy cắt cỏ vang lên rền rĩ, mang đến mùi hương cỏ non đầu tiên.
Hứa Sâm Luân đề nghị đi dạo dưới lầu, Tần Triết Phong đồng ý. Khi xuống lầu, hắn cứ bám sát anh, như thể anh là bệnh nhân nặng. Hứa Sâm Luân cảm thấy bất lực nhưng cũng rất thích cách Tần Triết Phong lo lắng cho mình.
Hai người cùng đi xuống dưới.
Trời thu luôn trong xanh không gợn mây. Thời tiết đẹp như thế khiến nhiều người trong khu nội trú cũng muốn ra ngoài dạo chơi. Vì vậy, trên đường đi, hai người gặp khá nhiều người qua lại.
Hứa Sâm Luân dang rộng cánh tay, tận hưởng ánh nắng ấm áp chiếu lên khuôn mặt, cảm nhận khoảnh khắc thảnh thơi hiếm hoi.
Dạo gần đây, anh không có nhiều việc. Những cảnh phim của anh trong đoàn phim “Năm ấy chúng ta còn thơ ngây” đã kết thúc, cảnh cuối cùng nhảy lầu cũng dùng thế thân. Anh xem như đã đóng máy. Vì vụ tai nạn nên anh cũng không thể tham gia vào đoàn phim khác mà đạo diễn Lý giới thiệu, vì vậy dạo này anh sẽ được rảnh rỗi một thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT