Đột nhiên bị hỏi ngược lại, Hứa Sâm Luân có chút bất ngờ. Nhìn thấy ánh mắt chăm chú của Mục Trạch Thương, anh biết y đang muốn hỏi về tuổi thơ của mình. Nhưng nhất thời, anh lại không biết phải nói gì.
Tuổi thơ của anh ư? Là tuổi thơ của thân thể này, hay là tuổi thơ của Hứa Sâm Luân?
Là quân chủ của Bắc Xương quốc, Hứa Sâm Luân không thể chia sẻ với y về những ký ức tuổi thơ của mình. Dù là niềm vui hay nỗi đau, những trải nghiệm đó đều không phải điều một người sống ở thời cổ đại như Hứa Sâm Luân sẽ từng trải qua. Nếu lỡ nói ra, e rằng chỉ khiến cả hai thêm bận lòng mà thôi.
Còn về tuổi thơ của nguyên chủ, anh không muốn nói, cũng chẳng có gì đáng để kể. Bị Thái hậu chán ghét, bị cung nhân lạnh nhạt, bị cung nữ lăng nhục, bị Hoàng thúc thao túng—một tuổi thơ quá mức tăm tối. Anh không muốn để Mục Trạch Thương biết thế gian này lại có những góc khuất ẩm thấp mục nát đến thế, thậm chí không muốn y phải nghe thấy dù chỉ một chữ.
Vậy nên, trước câu hỏi của y, Hứa Sâm Luân chỉ qua loa cho xong, không trực tiếp trả lời.
Ánh mắt Mục Trạch Thương thoáng trầm xuống, hứng thú vừa rồi cũng giảm đi đôi phần.
Hứa Sâm Luân nhận ra điều đó, bèn khẽ chạm vào cánh tay y: “Sao thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play