Thứ trên tay Hứa Sâm Luân chính là tấm lệnh bài của vương phủ, thứ mà một kẻ say rượu từng vô tình nhắc đến.
Sau nhiều ngày lục soát tỉ mỉ trong tướng quân phủ, cuối cùng cũng tìm thấy chiếc lệnh bài mà người say nọ đã thấy nhưng không rõ. Điều khiến người ta bất ngờ chính là trên đó khắc rõ dòng chữ thuộc về phủ của Nhiếp Chính Vương. Điều này thật đáng suy ngẫm—người kia vốn là mật thám của Hung Nô, nhưng lại thực hiện mệnh lệnh của Hứa Huyền Minh, bề ngoài mang thân phận thị vệ của cựu Lại bộ thượng thư Ngô Nhân, nhưng trên thắt lưng lại đeo lệnh bài của Nhiếp Chính Vương.
Khi thấy dòng chữ trên đó, Hứa Sâm Luân chỉ khẽ cười lạnh. Người Hung Nô cũng chẳng có ý tốt gì, bọn chúng hận không thể để hai người bọn họ nội đấu ngay lúc này, để chúng chỉ việc ngồi nhìn hổ đấu, chờ cơ hội thừa nước đục thả câu.
Lệnh bài của vương phủ rất khó làm giả, huống hồ đây còn là một tấm lệnh bài chế tác theo phương pháp đặc biệt. Có được thứ này trong tay, Hứa Sâm Luân có thể tận dụng triệt để.
Phải biết rằng, tội danh tập kích hoàng thượng nặng hơn nhiều so với việc đột kích tướng quân phủ. Nếu lại thêm cả tội danh tư thông với địch quốc và vu cáo trung lương, Hứa Sâm Luân có thể đẩy Hứa Huyền Minh xuống bùn nhơ vạn kiếp, khiến hắn đời đời bị hậu thế phỉ nhổ, vĩnh viễn không thể trở mình.
“Bệ hạ anh minh.”
“Dạo gần đây đệ sao thế?” Hứa Sâm Luân nghi hoặc nhìn y, cảm thấy y dường như gò bó hơn trước, nhưng đồng thời lại vô cùng thoải mái trong một số chuyện khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play