Tiếng động phía sau làm vị tiên ấy giật mình. Y chậm rãi quay đầu lại, khi nhìn thấy người đến, nụ cười nở rộ trên gương mặt, xuất phát từ tận đáy lòng, ánh mắt tràn ngập sự dịu dàng và yêu thương.
"Giờ thấy khá hơn chưa?"
"Tốt hơn nhiều rồi." Hứa Sâm Luân bước lên vài bước, vòng tay ôm lấy vòng eo thon gầy của Mục Trạch Thương.
Từ đây có thể nhìn thấy trăng rằm Trung thu mà không hề bị che khuất. Một lớp ánh sáng trong trẻo phủ lên mặt trăng, tựa như khoác lên nó một tầng lụa trắng mỏng manh. Xa xa, những vì tinh tú lấp lánh, cách nhau hàng tỷ năm ánh sáng, như đang nhìn hai người từ nơi xa xôi ấy.
"Tối nay là Trung thu." Mục Trạch Thương lên tiếng, giọng nói mang theo nỗi cô đơn khó diễn tả.
Hứa Sâm Luân biết y đang nhớ về người thân, vì vậy càng siết chặt vòng tay ôm lấy y hơn.
"Ta không sao, không yếu đuối như huynh nghĩ đâu." Mục Trạch Thương khẽ cười, vòng tay ôm lại Hứa Sâm Luân, bốn mắt giao nhau. "Nhưng ngược lại, sao ta có cảm giác bệ hạ còn thê lương hơn ta?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play