Những người trong phòng nhìn thấy hai người thì thầm trò chuyện, bầu không khí bất giác trở nên… quá mức hòa hợp.  
Bọn họ nhìn nhau, không biết có nên lên tiếng phá vỡ sự ấm áp đáng chết này hay không.  
“Hoàng… không…”  
Tiêu Dương lúng túng xoa xoa tay, không biết nên xưng hô thế nào.  
“Gọi là Hoàng công tử đi.”  
Mục Trạch Thương đáp thay, tiện tay cầm lấy ấm trà bên cạnh lắc lắc, phát hiện đã cạn nước, liền nhíu mày định gọi tiểu nhị.
Hứa Sâm Luân giữ lấy tay y: “Không cần, ta uống của ngươi là được.”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play