Chức Hoan không đứng dậy, trên trán đầy mồ hôi to như hạt đậu: "Không, Nguyên Nguyên, ta muốn cầu xin ngươi…"
Nàng kìm nén thật lâu, rồi bật khóc, run rẩy nhỏ giọng nói với ta: "Nguyên Nguyên, ta hết đường rồi, ta đã có thai."
Ta đánh rơi chai thuốc trong tay, sợ hãi đến mức há hốc mồm không ngậm lại được, ngay lập tức cảm thấy mình đã gặp rắc rối lớn, biết được chuyện không nên biết, cách tốt nhất là rời đi.
Ta hoảng loạn, tập tễnh bước về phía cửa, mở cửa ra thì thấy Nghiêm Phong đứng đó như La Sát, dọa ta lùi lại ba bước, ngã ngồi xuống đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT