"Tay nghề của cháu tốt, còn giỏi hơn cả ta." Chiếc áo len tr·ê·n tay Ngô thẩm đan th·e·o kiểu b.
í.
m tóc đơn, có kiểu dáng nhẹ nhàng mà không quá lòe loẹt, màu sắc không quá trầm nhưng cũng rất trang trọng, khiến Ngô thẩm vô cùng t·h·í·c·h thú.
"Thẩm t·h·í·c·h là được, tháng sau trời lạnh mặc vừa hợp."
"Đúng vậy." Ngô thẩm nhìn đôi tay khéo léo của Tô Nhân, biết rất nhiều thứ, bỗng thấy yêu quý: "Con đan xong rồi thì nghỉ ngơi, có thời gian thì viết bài, người có học vẫn nên làm nhiều việc có học thức."
Nói xong, liền "đ·u·ổ·i" cô ra khỏi bếp, để cô bận việc của mình.
Tô Nhân hiện tại lại nh·ậ·n được một khoản nhuận b·út, tính ra, tiền tiết kiệm của cô đã có bốn mươi đồng, đúng là một tiểu phú bà.
Lấy hết tiền tiết kiệm ra đếm, Tô Nhân thỏa mãn nh·é·t tiền vào vỏ gối, quay lại bàn học tiếp tục viết bài.
Tờ Nhật báo Kinh thị đăng bài đầu tiên của cô, mấy số gần đây chủ đề không phù hợp với cô lắm, cô chuyên viết cho tờ báo Kinh thị buổi sáng và tạp chí Thanh niên, viết xong hai bài liền gửi đến bưu điện, chờ thư hồi âm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT