Bối Tịnh Sơ cười cong đuôi mắt: "Không sao, hiện tại chúng ta như nhau rồi -"
"Trên mặt đều có vết thương, đi ra ngoài càng giống huynh muội."
Ở trong căn phòng tối tăm, tiếng cười lảnh lót của nàng như tia nắng sưởi ấm Nhan Vị.
Khiến hắn sinh ra cảm giác, bọn họ có thể cùng nhau nỗ lực vượt qua hiểm cảnh.
Còn chưa tới đường cùng, sao phải sợ?
Nhan Vị gỡ mặt nạ hằng năm đeo trên mặt.
Vết thương của hắn không giống Bối Tịnh Sơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT