Vẻ mặt Chu Phúc Hưng đau đến không muốn sống, khẽ giật mình: “Không phải, chuyện này, ý tôi không phải vậy.”
“Vậy tại sao các người lại đến chỗ nạn nhân để khóc lóc than nghèo kể khổ?” Thủy Lang nhìn chị cả, lắc đầu nói: “Chị có thế nào cũng không thể mềm lòng được. Chị nhìn đi, lúc đó em đã nói là sẽ lấy một nửa, chín nghìn nhân dân tệ, Chu Quang Hách thấy anh trai mình khó xử, chỉ lấy năm nghìn, bây giờ thì tốt rồi, để anh cả chị dâu chiếm lợi bốn nghìn tệ, kết quả thì sao? Được một tấc lại muốn tiến một thước, bọn họ lại muốn chiếm nốt ba nghìn tệ.”
Những lời này, cùng với ánh mắt khác thường của các đồng nghiệp trong đơn vị, khiến mặt Chu Phúc Hưng nóng bừng, xấu hổ cúi đầu: “Em dâu, ý anh không phải như em nói đâu.”
Trưởng phòng Dư cau mày nói: “Phục Hưng, các người không thể chỉ có từng đó tiền tiết kiệm được.”
“Trưởng phòng Dư, tôi thật sự không có.” Chu Phục Hưng lo lắng nói: “Mặc dù hai người chúng tôi có lương cộng lại là một trăm năm mươi tệ, nhưng chi phí của chúng tôi quá cao. Ngoài chi tiêu hàng ngày, bởi vì chúng tôi đều phải đi làm nên, không có người trông chừng Tiểu Mẫn, phải đưa Tiểu Mẫn về nhà bà ngoại, mỗi tháng phải đưa cho nhà bà ngoại Tiểu Mẫn một nửa tiền lương.”
“Một nửa tiền lương?”
Tất cả đồng nghiệp trong đơn vị làm việc của Chu Phúc Hưng đều rất ngạc nhiên.
“Chăm sóc một đứa trẻ mà phải đưa bảy mươi tệ tiền lương?”
“Tại sao phải đưa nhiều tiền như vậy?:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT