“Lão Bạch, ông làm gì vậy?”
Mọi người bị tiếng máy kéo của cục trưởng Bạch hấp dẫn qua.
Thủy Lang đi ra bên ngoài, nhìn vào đám cây cỏ trên máy kéo: “Ai là trồng hoa vào mùa đông chứ.”
“Này không phải hoa, đây là cỏ, đây là quà chúc mừng học lên mà tôi chuẩn bị riêng cho cô, dùng để sửa chữa sân cỏ phía trước lẫn phía sau ở nhà cô.” Cục trưởng Bạch đi xuống máy kéo, móc ra một bao lì xì: “Vào đại học cho tốt, học xong liền tiếp tục dấn thân vào sự nghiệp cải cách nhà ở, cống hiến vì phúc lợi dân sinh.”
“Cảm ơn cục trưởng Bạch.” Thủy Lang nhận lấy bao lì xì, vẫn còn đang nhìn “Mặt cỏ bán thành phẩm trên đó”: “Ông có chắc mặc cỏ này có thể sống được không?”
“Có thể sống, sắp vào đầu xuân, trải lên là có thể sống, tôi chắc chắn có nhiều kinh nghiệm hơn cô ở phương diện này, giao cho tôi là được, cô không cần phải xen vào.”
Cục trưởng vẫy tay Bạch, đi vào nhà Tây, đánh giá khắp nơi: “Đúng là trong cái rủi có cái may, bởi vì năm đó mẹ cô là nhóm đầu tiên bị bỏ tù oan nên phòng ở này đã bị quốc gia tịch thu từ sớm , được làm nơi đặt chân cho các lãnh đạo ở thủ đô, nên mới có thể thoát khỏi việc bị phá hư và được bảo tồn tốt như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play