Chu Huỷ nghe xong phản ứng vô cùng bình tĩnh, vừa rồi cô ấy đã nghĩ tới chuyện này rồi.
“Cậu tuyệt đối không thể nhìn các người bắt nạt Tiểu Huỷ như vậy.” Người cậu bước vào cửa, chỉ vào ví của Kim Xảo Chi nói: “Số tiền này đưa cho Tiểu Huỷ trước đi, nếu không cậu sẽ đến đơn vị báo cáo các người.”
Lúc trước nhắc đến đơn vị công tác, hai người có cảm giác giống như bị giẫm lên đuôi, người cậu biết bọn họ sợ điều này nên mới nắm lấy điểm yếu này để ép buộc bọn họ.
Nhưng không ngờ hôm nay hai người nghe xong, lại không hề có chút phản ứng nào, vẻ mặt cũng không hề thay đổi.
“Cậu đi đi.” Kim Xảo Chi thậm chí còn chỉ ra cửa nói: “Cậu ơi, nếu cậu không cảm thấy có một áy náy nào thì đi ngay bây giờ đi.”
Trái tim Lưu Khúc đập thình thịch: “Cậu có gì mà phải áy náy? Cậu giúp đỡ cháu gái mình, không để các người bắt nạt nó. Cậu có lỗi gì chứ?”
“Đúng vậy, chúng tôi là trưởng bối, không nhìn nổi các người tham lam ích kỷ.” Người mợ ưỡn n.g.ự.c nói: “Chúng tôi không gì phải áy náy, cậu các người nói đúng, số tiền chuẩn bị cho Tiểu Hách phải đưa cho Tiểu Huỷ trước, nếu không chúng tôi đến đơn vị tố cáo các người.”
Chu Phục Hưng cười lạnh một tiếng: “Nếu chúng ta đưa số tiền này cho chị cả trước, ngày mai chị cả sẽ bị các người cõng về nhà.”
“Các cháu đang nói vớ vẩn gì vậy!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT